Vị vua nhân từ
Lý Thái Tông (1000 – 1054) là vị hoàng đế thứ hai của triều đại Nhà 
Lý, cai trị trong 26 năm (1028–1054). Ông được đánh giá là một vị hoàng 
đế tài giỏi, thời đại của ông được xem là khởi đầu sự thịnh vượng của 
Nhà Lý. 
Lý Thái Tông tên thật là Lý Phật Mã, là con trưởng của Lý Thái Tổ, 
được mô tả uy dũng hơn người, bách chiến bách thắng, trải qua Loạn Tam 
vương mà lên ngôi, công danh rạng rỡ. Đế củng cố quyền lực cho Nhà Lý, 
bên trong dùng chính sách hòa thân, gả công chúa cho các quan Châu mục, 
bên cạnh đó còn dẹp loạn đảng làm phản như loạn họ Nùng; bên ngoài đánh 
được Chiêm Thành, công tích đánh dẹp uy nghi, tiền đề cho các đời sau 
phát triển phồn thịnh.
Đối với quần thần, Thái Tông thường tỏ ra nhân từ, không xử tội các 
Vương tham gia vụ loạn tam vương, cho tha tội mà còn phục chức. Đối với 
kẻ thù như Chiêm Thành, vua còn ra lệnh không tùy tiện chém giết, lệnh 
cho binh lính không được làm bậy. Sử gia Ngô Sĩ Liên nhận định: “Tấm 
lòng ấy của vua cũng như tấm lòng của Tống Thái Tổ chăng?! Truyền ngôi 
được lâu dài là phải lắm”.
Lý Thái Tông lên làm vua đã hơn 15 năm, mà nước Chiêm Thành láng 
giềng không chịu thông sứ và lại cứ quấy nhiễu ở mặt bể. Thấy vậy, năm 
1044, vua Lý Thái Tông đi đánh Chiêm Thành. Quân Chiêm dàn trận ở phía 
nam sông Ngũ Bồ. Lý Thái Tông truyền thúc quân đánh tràn sang, quân 
Chiêm thua chạy. Quân Lý bắt được hơn 5.000 người và 30 con voi. Tướng 
Chiêm là Quách Gia Di chém chết vua Sạ Đẩu đem đầu sang xin hàng.
Bấy giờ quân Chiêm Thành và dân bản xứ bị giết rất nhiều. Vua Thái 
Tông trông thấy động lòng thương, ra lệnh cấm không được giết người 
Chiêm, hễ ai trái lệnh thì theo phép quân mà trị tội.
Ông tiến binh đến quốc đô Phật Thệ (nay ở làng Nguyệt Hậu, huyện 
Hương Thủy, tỉnh Thừa Thiên Huế), vào thành bắt được vương phi Mỵ Ê và 
các cung nữ đem về. Mỵ Ê giữ tiết không chịu lấy vua, nhảy xuống sông tự
 tử. Mỵ Ê được ông khen là trinh tiết, phong làm Hiệp Chính Hựu Thiện 
phu nhân.
Đại Việt sử ký toàn thư ghi nhận: Vua từ Chiêm Thành về, làm
 lễ cáo thắng trận ở miếu Thái Tổ, xong về ngự ở điện Thiên An, mở tiệc 
rượu làm lễ mừng về đến nơi. Ngày hôm ấy, bầy tôi dâng tù binh hơn 5 
nghìn tên và các thứ vàng bạc châu báu. Xuống chiếu cho các tù binh đều 
được nhận người cùng bộ tộc, cho ở từ trấn Vĩnh Khang đến Đăng Châu (nay
 là Quy Hóa), đặt hương ấp phỏng tên gọi cũ của Chiêm Thành. 
Ban hành Hình thư
Thái Tông Hoàng đế còn chủ trương sửa lại luật pháp, định các bậc 
hình phạt, các cách tra hỏi. Kẻ nào ban đêm vào nhà gian dâm vợ cả, vợ 
lẽ người ta, người chủ đánh chết ngay lúc bấy giờ thì không bị tội. 
Những người từ 70 tuổi trở lên, 80 tuổi trở xuống, từ 10 tuổi trở lên, 
15 tuổi trở xuống và những người ốm yếu cho đến các thân thuộc Đế từ 
hạng đại công trở lên phạm tội thì cho chuộc bằng tiền, nếu phạm tội 
thập ác thì không được theo lệ này.
Xuống chiếu về việc phú thuế của trăm họ, cho phép người thu, ngoài 
10 phần phải nộp quan được lấy thêm một phần nữa, gọi là “hoành đầu”. 
Lấy quá thì xử theo tội ăn trộm, trăm họ có người tố cáo được tha phú 
dịch cho cả nhà trong 3 năm, người ở kinh thành mà cáo giác thì thưởng 
cho bằng hiện vật thu được. Nếu quản giáp, chủ đô và người thu thuế 
thông đồng nhau thu quá lệ, tuy xảy ra đã lâu, nhưng có người tố cáo thì
 quản giáp, chủ đô và người thu thuế cũng phải tội như nhau.
Cơ quan chuyên trách pháp luật của nhà Lý là Bộ Hình và Thẩm hình 
viện. Đảm nhận chức vụ này thường là á tướng kiêm nhiệm. Trong một số 
trường hợp, vua đích thân xử án như vụ kiện năm 1065 được vua Lý Thánh 
Tông thân hành xét xử.
Năm 1042, Thái Tông Hoàng đế ban Hình thư. Trước kia, việc kiện tụng 
trong nước phiền nhiễu, quan lại giữ luật pháp câu nệ luật văn, cốt làm 
cho khắc nghiệt, thậm chí có người bị oan uổng quá đáng. Vua lấy làm 
thương xót, sai Trung thư san định luật lệnh, châm chước cho thích dụng 
với thời thế, chia ra môn loại, biên thành điều khoản, làm thành sách 
Hình thư, để cho người xem dễ hiểu. Sách làm xong, xuống chiếu ban hành,
 dân lấy làm tiện. Đến đây phép xử án được bằng thẳng rõ ràng, cho nên 
mới đổi niên hiệu là Minh Đạo và đúc tiền Minh Đạo. 
Bộ luật Hình thư năm 1042 được xem là bộ luật đầu tiên trong lịch sử 
Việt Nam. Việc ban hành bộ luật Hình thư được đánh giá là một cột mốc 
quan trọng trong lịch sử lập pháp nước ta. Về mặt văn bản, Bộ luật này 
không còn bản gốc nhưng nội dung của nó còn được ghi chép lại trong sử 
cũ. Căn cứ vào những ghi chép trong  Đại Việt sử ký toàn thư thì Hình thư là một sưu tập luật lệ có tính pháp điển. Về quy mô, theo Phan Huy Chú trong Lịch triều hiến chương loại chí,
 Hình thư gồm 3 quyển. Về nội dung, qua những ghi chép còn lại trong sử 
cũ, bộ luật có những quy định về tổ chức của triều đình, quân đội và hệ 
thống quan lại; quy định biện pháp trừng trị đối với những hành vi nguy 
hiểm cho xã hội; quy định một số vấn đề về sở hữu và mua bán đất đai, 
tài sản; quy định về thuế… Theo đánh giá của các nhà nghiên cứu, bộ luật
 Hình thư được ban hành để khẳng định quyền lợi, địa vị của nhà nước 
phong kiến và giai cấp quý tộc quan liêu, đồng thời là công cụ để ổn 
định xã hội, giữ gìn kỷ cương, bảo vệ sản xuất nông nghiệp… (Trần Quốc 
Vượng, Hà Văn Tấn – Lịch sử Chế độ Phong kiến Việt Nam, Tập 1, Nxb Giáo 
dục, Hà Nội, 1960, tr 272, 273)
Ngay sau khi ban hành luật, nhà Lý cho ban hành thể lệ chuộc tội, trừ khi người đó phạm phải những tội trong thập ác:
1.Mưu phản: làm nguy xã tắc
2.Mưu đại nghịch: làm nguy tông miếu, cung khuyết
3.Mưu bạn nghịch: nổi loạn theo giặc
4.Ác nghịch: đánh giết ông bà cha mẹ
5.Bất đạo: giết người vô tội
6.Đại bất kính: dùng những đồ dành riêng cho vua, trộm và giả mạo ấn vua
7.Bất hiếu: mắng chửi hay không để tang ông bà cha mẹ
8.Bất mục: đánh giết những người thân thuộc gần
9.Bất nghĩa: dân giết quân, trò giết thầy, lính giết tướng, con giết cha
10.Nội loạn: thông dâm với họ hàng thân thiết, thiếp của ông hay cha.
Năm 1043, Lý Thái Tông đặt thêm quy định: Ai trộm lúa của dân sẽ bị 
đánh 100 trượng; nếu không lấy được mà làm bị thương người khác sẽ bị 
tội lưu. Quân lính lấy của cải của dân sẽ bị đánh 100 trường và thích 30
 chữ.
Năm 1043, tháng 8, vua xuống chiếu rằng kẻ nào đem bán hoàng nam 
trong dân gian làm gia nô cho người ta, đã bán rồi thì đánh 100 trượng, 
thích vào mặt 20 chữ, chưa bán mà đã làm việc cho người thì cũng đáng 
trượng như thế, thích vào mặt 10 chữ; người nào biết chuyện mà cũng mua 
thì xử giảm một bậc. Xuống chiếu rằng quân sĩ bỏ trốn quá 1 năm xử 100 
trượng, thích vào mặt 50 chữ, chưa đến 1 năm thì xử theo mức tội nhẹ, kẻ
 nào quay lại thì cho về chỗ cũ. Quân sĩ không theo xa giá cũng xử 
trượng như thế và thích vào mặt 10 chữ.
Bộ luật này có đề cập tới vấn đề xét xử tội tham ô, hối lộ. Đại Việt sử ký toàn thư
 ghi chép: Vào năm Quý Mùi (1043), vua đã xuống chiếu cho Quyến khố ty 
(ty coi việc kho lụa) “ai nhận riêng một thước lụa của người thì xử 100 
trượng, từ 1 tấm đến 10 tấm trở lên thì phạt trượng theo số tấm, gia 
thêm khổ sai 10 năm”.
Việc ra đời của Hình thư cũng như các cơ quan Bộ Hình và Thẩm hình 
được xem là bước tiến trong việc tổ chức quản lý của nhà nước thời Lý, 
tuy hiệu lực vẫn còn hạn chế.
Hình thư hiện đã bị thất truyền.
Đề cao sự khoan hồng
Lý Thái Tông còn được lịch sử ghi nhớ vì quy định về tuyên thệ như một nghi thức của triều đình. Theo Đại Việt sử ký toàn thư,
 hàng năm, vua cùng quần thần đến đền Đồng Cổ (Thụy Khuê, Tây Hồ, Hà Nội
 ngày nay) để cùng phát thệ: “Kẻ nào làm con bất hiếu, làm tôi bất 
trung, thần minh tru diệt”. Lễ thức này được duy trì qua nhiều triều vua
 đời Lý và sang cả đời Trần.
Nhiều lần dùng binh từ Nam chí Bắc nhưng Lý Thái Tông tỏ ra là vị 
hoàng đế bao dung, nhân hậu. Các sử gia cho rằng Lý Thái Tông cũng như 
nhiều hoàng đế Nhà Lý khác có lượng khoan hồng vì ảnh hưởng của quốc 
giáo là đạo Phật. Trừ người em Vũ Đức vương làm loạn bị giết, với những 
vương tôn phản loạn khác ông đều tha tội. Trong cuộc phản loạn của các 
vương tôn, nhờ người em thứ hai của Thái Tông là Khai Quốc vương đem 
quân giải vây cho Thăng Long và Trường Yên (kinh đô Hoa Lư) giúp ông 
chống lại quân nổi loạn và chính Khai Quốc vương vận động quần thần tôn 
ông lên ngôi. Nùng Trí Cao nhiều lần làm phản nhưng ông vẫn đối đãi khá 
rộng lượng. Vì vậy nhà sử học Ngô Sĩ Liên theo quan điểm Nho giáo chê 
ông “mê hoặc theo thuyết từ ái của đạo Phật mà tha tội cho bề tôi phản 
nghịch”.
Có thể nói, nhà Lý trường tồn trên 200 năm lịch sử, đưa đất nước vào 
giai đoạn cường thịnh có phần đóng góp to lớn của Hình thư, cai trị đất 
nước bằng pháp luật. Dẫu cũng có những quy định khắc nghiệt nhưng nhìn 
chung đó là bộ luật chặt chẽ nhưng nhân đạo, vua Lý Thái Tông xứng đáng 
là vị vua anh minh,  cả về võ công và văn trị, nhìn từ góc độ xét xử, 
ông là một nhân vật tiêu biểu cho tinh thần nghiêm minh kết hợp với nhân
 đạo, khoan dung.
                                                        TRẦN ĐỨC
 Nguồn: Tạp chí Tòa án Nhân dân